ĐỘC NHIỆT – ĐỘC TỐ – HUYẾT Ứ
Cội rễ thầm lặng của lo âu và bất an
Ngày nay, con người mang trong mình nhiều thứ “độc” hơn ta nghĩ.
Không chỉ là độc từ đồ ăn, thức uống, mà còn là độc trong tâm – từ những lo lắng không tên, những cơn giận giữ mãi trong lòng, hay những đêm trằn trọc không ngủ nổi.
Mỗi lần ta căng thẳng, bực bội, buồn phiền… cơ thể cũng “nhiễm độc” một chút.
Lâu dần, cái “độc” ấy tích lại, thành bệnh.
• Khi Tỳ Vị (hệ tiêu hóa) bị “độc nhiệt” – bụng đầy, ăn không tiêu, miệng đắng, hơi thở nặng mùi, giấc ngủ chập chờn.
• Khi Can Thận (gan và thận) tích độc – khí huyết không thông, người mệt mỏi, dễ lo âu, tinh thần bất an.
• Khi huyết bị ứ, dòng máu không trôi chảy – đầu óc nặng nề, dễ cáu gắt, buồn bực, thậm chí rơi vào trầm cảm.
Người xưa có câu:
“Khí hành thì huyết hành, huyết hành thì tâm an.”
Khí huyết mà thông suốt, thì tâm cũng yên.
Còn khi khí tắc, huyết nghẽn – chẳng thuốc nào khiến lòng bình được.
Bởi vậy, muốn tâm an, không chỉ dựa vào thuốc hay,
mà cần giải độc, hoạt huyết, thanh nhiệt, và học cách buông –
buông bớt lo lắng, buông bớt giận hờn, buông cả những điều không thể đổi thay.
Đôi khi,
Phương thuốc tốt nhất chẳng nằm trong thang dược,
mà ở chỗ ta chịu lắng lòng, thở sâu, và để thân – tâm được nghỉ ngơi.”
Nguồn: Sưu tầm